Còn vài cái ảnh trông được được, post nốt
![]()
Còn vài cái ảnh trông được được, post nốt
![]()
Vừa hết đường beton, bắt đầu đến con đường đất lầy lội
![]()
(Tiếp)
Đi hết đoạn đường beton, vào chỗ hơi lầy thấy *** xe hơi lạng lạng tôi mới bảo với Chủ tịch, anh đi đứng cẩn thận đừng bắt bọn em đến chỗ lầy phải nhẩy xuống đẩy. Chủ tịch có vẻ cũng hơi rén rén nên gài cầu, bắt một bên bánh bên lái lên gờ taluy dương, rồi bắt cậu Hà mở kính thò đầu ra ngoài nhìn xem bánh trước có quay không trong khi chủ tịch mắm môi mắm lợi ga mạnh để xe chồm lên taluy. Hà nhìn chăm chú rồi lắc đầu "bánh trước không quay anh ạ". Thử thêm 2 phát thấy không ăn thua, chủ tịch mở cửa xe nhảy xuống mở nắp capo ra xem rồi sau đó mở cửa hậu để lấy ra một đống đồ sửa xe.
Đoạn chủ tịch tháo hai cái rơ le cầu ra xem xem ngó ngó rồi ghé mồm vảo thổi, thổi thổi mấy nhát rồi lại lắp lại để trèo lên thử. Bánh trước vẫn không quay, chứng tỏ cầu vẫn chưa đóng.
Trong lúc Chủ tịch và bọn em lúi húi xem xe thì lão Bia đem máy quay ra chụp choạch hoa với bướm rồi còn bắt mấy cô dân tộc lao động để lão quay. Chị em phụ nữ đứng chờ ngoài xe chả hiểu xe đang đi ngon sao lại phải giở ra để sửa.
(Còn nữa)
Loay hoay một hồi, tôi mới thấy rõ ràng Chủ tịch cẩn thận kiểu người già. Trong xe của lão có thêm 2 cái rơ le nữa, hóa ra lúc đấy lão mới thú nhận rỡ đồ của cái xe sơ cua để lấy phụ tùng thay thế lắp cho cái xe này. "Xe anh cái gì cũng có", lão bảo tôi làm tôi nổi cơn GATO vì đúng là bộ đồ của lão đầy đủ thật. Về sau này xảy ra nhiều việc mới thấy tính cẩn thận của lão đáng quý.
Vừa sửa xe, lão vừa bảo tôi "trước khi đi anh đã mang xe xuống chỗ thằng J bảo nó kiểm tra cho anh cầu, anh không để ý thế là chả biết nó có bảo bọn thợ kiểm tra hay không, chắc là không rồi!". "Mà hôm tết mày đi chơi với nó, nó đi xe này đưa vợ nó vào đi tè buổi tối xong cầu trước không hoạt động thế là mắc lầy, mày phải kéo nó ra à?", Tôi đành phải gật đầu và nhớ ra cái chuyện buồn cười đấy, nhớ ra là mình phải kéo cái xe mắc lầy do có đứa đưa vợ vào đi tè đúng khu nhà dân, tới lúc xe bị lầy người ta mới mở cửa túa ra xem hóa ra đưa vợ đi tè ngay ở sân của khu nhà trên mạn Yên Bái.![]()
"Thằng em mày chán lắm, ẩu lắm, lần trước tao cũng bảo nó.... mà nó không làm, thế là..." những cái đoạn chấm chấm đấy nó vừa dài, vừa đanh đá chua ngoa mà lại khó nhớ nên tôi chấm chấm luôn để đỡ phải gõ lại.
Loay hoay một hồi không được, lão bảo kiểu này không phải rơ le rồi. "Hà mày lấy cho anh mấy sợi dây điện với cái giắc để anh đấu thẳng". Thế rồi lão nối dây đấu thẳng thật bỏ qua cả rơ le rồi những cái gì gì trong chỗ máy đấy để nối với 2 cái cọc bình ắc quy.
Lão lên xe, đề máy, gài cầu, oánh lái thẳng vào taluy dương rồi vào số và ga, trời, bánh trước bắt đầu quay và như thế có nghĩa cả 2 cầu đều đã hoạt động.
Thở phào nhẹ nhõm. Chúng tôi lai trèo lên xe. Một anh thanh niên trông có vẻ thầy giáo đi xe máy ngang qua hỏi chúng tôi "Vào thăm trường hả? Đoạn này đường lầy lắm không đi được đâu, trường còn một đoạn nữa thôi, đi bộ đi". Chúng tôi cảm ơn và cười. Giờ xe có hai cầu rồi kể cả Cua chủ tịch bảo thò chân xuống xe cũng đừng hòng chứ đừng nói đi bộ hay đẩy xe.
Qua mấy đoạn lầy, qua những chỗ đường đá nẩy dựng người, cuối cùng chúng tôi cũng tới Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú Lao Chải. Ngày nghỉ nên trường không có ai
Đi ngang qua trường, lão Cua kể vanh vách những lần mang đồ từ thiện lên ủng hộ các em nhỏ ở đây. Tôi nghĩ bụng chắc lão này lại có đứa nào rơi rụng trên này nên mới lên nhiều và chăm như thế chứ. Có điều tôi biết lão hay cáu nên chả dám trêu.
Hiện có 1 bác đang thực tập trong bệnh phòng này. (0 học viên và 1 dự thính)
Bookmarks